CHUYẾN ĐI ĐẦU TIÊN
-------------------------------
Cầm
tay nhau bước trong giao thừa
Đón xuân, đang về với tình yêu trái đất này
Ta cùng bao người, nhìn nhau ánh mắt hân hoan
Với bao niềm yêu thương cuộc đời
Đó là lời trong bài hát Khúc Giao Mùa cũng là tên của một
chương trình lớn được tổ chức thường
niên vào dịp sắp tết của CLB Tia SángXanh.
![]() |
Khúc giao mùa - Chuyến đi đầu tiên |
Lời bài hát có một cái nhìn khá lạc quan khi mọi người
chuẩn bị bước vào dịp năm mới.Thế nhưng, ở nhiều nơi còn rất nhiều con người lại
không muốn cái tết đến với mình. Vì mỗi lần tết đến họ phải lo toan cho mọi thứ
gấp đôi với bình thường để cho con cái được bằng bạn bằng bè.
Tôi là một thành viên của CLB, hôm nay, lần đầu tiên tôi
đi tiền trạm cùng một số bạn thành viên CLB. Trước khi đi tôi háo hức lắm vì được
đi xe máy mà để tha hồ ngắm cảnh cho biết đó biết đây.Tôi cùng các bạn đi đến một
vùng đất xa xôi và lúc này cái cảm giác háo hức của tôi bắt đầu rơi rụng. Con
đường đi thì nhiều ổ gà ổ voi, đường xe chạy bụi bay mịt mù, cộng với cái nắng
của miền nhiệt đới làm tôi phải suy nghĩ nhiều hơn về công việc của các bạn hay
đi tiền trạm cho CLB.
![]() |
Chuyến đi đến những vùng đất mới |
Trên đường đi tôi bắt gặp khá nhiều cảnh khiến tôi phải dừng
lại để suy ngẫm và có cảnh đã làm đôi mắt bỗng nhòe đi lúc nào không hay. Đó là
hình ảnh những đứa bé đi học mỗi bé phải mang theo một cái ghế trên tay để đến
lớp có cái mà ngồi. Tôi đến địa điểm đó vào khoảng 12 giờ trưa, thế mà nhiều em
đi học đầu vẫn không có mũ, chân vẫn chưa có dép.Tôi thầm nghĩ mình được trang
bị đầy đủ từ mũ áo giày khăn để chống nắng mà cũng còn thấy không chịu nổi rồi,
vậy mà thụi nhỏ này trên than có mỗi cái áo cái quần vậy mà vẫn tung tăng cười
đùa dưới ánh nắng. Tôi thấy mình thật là may mắn.
Đi trên đường tôi quan sát xung quanh thấy nhà ở đây sao
mà thưa thớt quá, mấy trắm mét, có khi cả cây số mới có được một căn nhà. Thế
nhưng những ngôi nhà ở đây chủ yếu là nhà lá, hiếm hoi lắm mới thấy được một
cái nhà cấp 4 nho nhỏ.
Tôi thấy trong đầu nhiều cái hiện ra , nhiều câu hỏi cần
lời giải đáp.
Rồi hoàng hôn đã buông xuống tôi cùng các bạn đi về trong
tình trạng ê “…” không tả nổi. Chạy được nửa đường thì trời bắt đầu đổ những
cơn mưa xối xả, chúng tôi chạy xe vội tìm chỗ trú mưa chờ cho nó tạnh đi rồi lại
lên xe về Thành phố. Ôi! Một ngày tơi tả !
Những nơi như thế này là những nơi rất cần chúng tôi, để
giúp họ ít nhất có một cái tết trọn vẹn. Các bạn ơi! Làm một việc tốt không khó
đâu,hãy cùng đồng hành với CLB Tia Sáng Xanh của chúng tôi để mang đến cho những
nơi như thế này một cái tết đúng nghĩa như tên của nó nhé !
0 Comment to "CHUYẾN ĐI ĐẦU TIÊN"
Đăng nhận xét